![]() |
NGÀY ẤY
Thái Thị Kim Cúc
… Ngày ấy
Hai mươi mốt Thầy, Cô vào xây dựng mái trường
Thắng quân thù đâu chỉ có súng, gươm
Mà cả trang giáo trình, đường đi và cách bước
Mặt trận mới là đây
“Ngôi trường trên biển cát”…
… Và cứ thế mỗi buổi sớm mai
Cổng trường rộng mở
Chúng em bước vào bình tĩnh, tin yêu.
Bốn mươi năm
Lớp lớp giáo viên ra trường
Mỗi thu
Một nhiều thêm.
Trang truyền thống “trồng người” miền Trung.
Ghi công ơn Thầy, Cô rất rõ
Thầy cùng trò quyết “biến không thành có”…
Tận tuỵ, miệt mài, sức lực, tuổi xanh
Nghề nghiệp này, dẫu chẳng có tượng đồng bia đá
Nhưng Thầy, Cô đã như những anh hùng vô danh
Để lưu vào sử xanh
Những trang vàng ngời chói.
Chúng em kết tràng hoa thành khiết
Xin Thầy, Cô bỏ qua
Những lỗi lầm, vụng dại
Của thuở học trò, hơn cả quỷ, ma
Lên lớp trễ giờ, nộp bài sai hạn
Xin phép “nhà có việc” để trốn buổi lao động trồng cây…
Vì giờ đây chúng em đã là Cô, là Thầy
Mới hiểu được tấm lòng NGƯỜI đã dạy mình ngày ấy.
Phấn đấu, quên mình vực non sông bừng dậy
Tươi đẹp, huy hoàng cùng bè bạn năm châu
Theo Thầy, Cô chúng em ngẩng cao đầu
Làm người mãi nối những bờ vui
Những hy sinh cao cả nhất trên đời
Sự nghiệp trồng người vinh quang cao quý!